Nội dung bức thư tuyệt mệnh của nhà văn Quỳnh Dao để lại trước khi qua đời

Các bạn thân yêu, những người bạn tri kỷ của tôi:
Đừng khóc, đừng buồn, đừng đau lòng vì tôi. Tôi đã rời đi rất “nhẹ nhàng”!
Đó là hai từ tôi yêu thích nhất, đại diện cho sự “tự chủ, tự tại, tự do” mà “bay lên”, vừa uyển chuyển vừa “nhẹ nhàng”. Tôi đã thoát được khỏi thân xác đang dần khiến tôi đau đớn, “nhẹ nhàng” hóa thành bông tuyết và bay đi!
Đây là mong muốn của tôi. “Caichet” là con đường mà ai cũng phải đi qua, cũng là chuyện lớn cuối cùng trong đời. Tôi không muốn để số phận định đoạt, không muốn từ từ héo úa và tàn lụi, tôi muốn tự làm chủ chuyện lớn cuối cùng này.
Thượng đế đã không tạo ra được một bản thiết kế sinh mệnh hoàn hảo. Khi con người già đi, đều phải trải qua những giai đoạn “suy yếu, thoái hóa, bệnh tật, ra vào bệnh viện, điều trị, rồi không qua khỏi”.
Giai đoạn này có thể ngắn hoặc dài, nhưng đối với người tất yếu sẽ ch*t già, đó là một sự dày vò lớn! Nếu không may mắn, họ còn có thể trở thành những “người già nằm liệt giường” sống phụ thuộc vào “ống thở duy trì sự sống”.
Nhà văn Quỳnh Dao
Tôi đã từng chứng kiến cảnh tượng bi thảm đó. Tôi không muốn một caichet như vậy.
Tôi là “hoa lửa”, và tôi đã cố gắng cháy sáng hết mình. Giờ đây, khi ngọn lửa sắp tàn, tôi chọn cách này để rời đi. Những gì tôi muốn nói, tôi đều đã nói hết trong video “Khi bông tuyết rơi”. Mong các bạn của tôi hãy xem video đó nhiều lần để hiểu hết những gì tôi muốn gửi gắm.
Các bạn ơi, đừng buồn vì “caichet” của tôi, hãy cười vì tôi! Vẻ đẹp của cuộc sống nằm ở chỗ “có thể yêu, có thể ghét, có thể cười, có thể khóc, có thể hát, có thể nói, có thể chạy, có thể hoạt động, sống tự tại, có thể ghét điều ác, sống một cuộc đời rực rỡ…” Những điều ấy, tôi đều đã từng trải qua! Tôi đã “sống” và sống không uổng kiếp này!
Điều khiến tôi không thể buông bỏ chính là gia đình và các bạn. “Tình yêu” luôn trói buộc trái tim tôi, các bạn là những người mà tôi không nỡ rời xa nhất. Để linh hồn tôi (dẫu không biết con người có linh hồn hay không) có thể “nhẹ nhàng”, mong mọi người hãy cười, hát lớn, nhảy múa vì tôi!
Ở bên kia thế giới , tôi sẽ “nhảy múa” cùng các bạn!
Tạm biệt! Những người yêu dấu của tôi! Tôi may mắn vì kiếp này đã được gặp gỡ và quen biết các bạn.
Hãy nhớ rằng cách tôi “ra đi” là điều tôi chọn ở ga cuối của cuộc đời! Các bạn trẻ, đừng bao giờ dễ dàng từ bỏ mạng sống. Những thất bại hay cú sốc nhất thời có thể chỉ là “sự rèn luyện” cho một cuộc sống tươi đẹp. Mong rằng các bạn sẽ vượt qua sự rèn luyện đó, sống đến sáu, bảy mươi tuổi, khi thể lực cạn kiệt rồi hãy nghĩ đến cách đối diện với caichet như tôi. Hy vọng rằng lúc đó, nhân loại đã tìm ra một phương pháp nhân đạo hơn để giúp những “người già” ra đi một cách vui vẻ!
Các bạn thân yêu, hãy dũng cảm, hãy sống với “cái tôi” mạnh mẽ, đừng uổng phí chuyến dạo chơi nhân gian này! Dù thế giới này không hoàn hảo, nhưng vẫn có đủ loại hỷ nộ ái ố bất ngờ! Đừng bỏ lỡ những điều tuyệt vời thuộc về bạn!
Ngàn lời không nói hết, cuối cùng, chúc mọi người khỏe mạnh và hạnh phúc, sống thật tự tại!”
Nguồn: Weibo Việt Nam