Hàn Quốc có đủ bác sĩ. Thay vào đó, chính phủ nên giải quyết cơ cấu thanh toán không công bằng và phân phối lại bệnh nhân và bác sĩ, các bác sĩ nói.
Cuộc đình công hàng loạt gần đây của các bác sĩ cấp dưới đã dẫn đến sự gián đoạn chưa từng có trong hệ thống y tế được biết đến của Hàn Quốc. Cả chính phủ và các nhóm bác sĩ đều tham gia tranh cãi, phía chính phủ giữ kế hoạch tuyển sinh và ngược lại phía các bác sĩ từ chối thay đổi kế hoạch tăng số lượng học sinh tại các trường y.
Cả hai bên đều nỗ lực bảo vệ chính kiến của mình thay vì tích cực tìm kiếm một thỏa hiệp, khi thời hạn cuối cùng vào thứ 5 để các bác sĩ cấp dưới phải trở lại làm việc của chính phủ đã đến gần.
Chính phủ đã nhiều lần nhấn mạnh sự cần thiết của cải cách y tế, trong khi các bác sĩ đã chỉ trích phương hướng của các kế hoạch là tính toán sai.
Chính phủ cảnh báo các bác sĩ không tuân thủ đúng thời hạn có thể bị đình chỉ giấy phép và thậm chí phải đối mặt với cáo buộc hình sự.
Công chúng phần lớn vẫn thù địch với cuộc đình công của các bác sĩ vì họ phải đối mặt với những trở ngại sắp xảy ra trong việc nhận được sự chăm sóc y tế quan trọng. Chín nhóm bệnh nhân, bao gồm Tổ chức Bệnh nhân Bệnh bạch cầu và Hiệp hội Ung thư Thận, hôm thứ 5, họ đã đệ đơn khiếu nại lên Ủy ban Nhân quyền Quốc gia về những rủi ro mà họ phải đối mặt do cuộc đình công.
Vậy tại sao các bác sĩ, một trong những chuyên gia được kính trọng nhất ở đất nước này, lại mạo hiểm sức khỏe của bệnh nhân và danh tiếng của họ để phản đối kế hoạch tăng chỉ tiêu trường y của chính phủ?
Điều gì đã châm ngòi cho cuộc đình công
Vào ngày 6 tháng 2, chính phủ Hàn Quốc đã công bố rằng họ sẽ bổ sung thêm 2.000 vị trí mới trong hạn ngạch của trường y từ mức 3.058 hiện tại bắt đầu từ năm học 2025. Mục tiêu là bù đắp cho sự thiếu hụt bác sĩ trong các lĩnh vực thiết yếu và mở rộng tiếp cận với dịch vụ y tế bên ngoài khu vực thủ đô.
Chính phủ đã chỉ ra sự cần thiết phải đáp ứng nhu cầu ngày càng tăng của dân số già đi nhanh chóng, đồng thời tăng cường chăm sóc chuyên biệt cho người cao tuổi.
Nhưng chỉ tăng hạn ngạch không phải là giải pháp, theo Joo Soo Ho người đứng đầu hội đồng quan hệ công chúng của ủy ban khẩn cấp thuộc Hiệp hội Y khoa Hàn Quốc, nhóm bác sĩ lớn nhất đất nước với khoảng 140.000 thành viên. Ông khẳng định Hàn Quốc không hề thiếu bác sĩ và việc có thêm bác sĩ không phải là giải pháp cho tình trạng sa mạc y tế ở vùng nông thôn, ông đồng tình với quan điểm của nhiều bác sĩ ở đây.
Thay vào đó, Joo nói rằng toàn bộ hệ thống y tế của Hàn Quốc cần phải trải qua một cuộc phẫu thuật lớn để đưa nó trở lại từ bờ vực sụp đổ. Ông cho rằng việc bồi thường tốt hơn, phúc lợi tốt hơn cho các bác sĩ cũng như thiết lập mạng lưới an toàn cho các tai nạn pháp lý có thể là giải pháp tốt hơn.
Có thật sự là thiếu bác sĩ?
Theo Joo, khi thảo luận về vấn đề Hàn Quốc có đủ bác sĩ hay không, tần suất sử dụng dịch vụ chăm sóc sức khỏe trở thành một chỉ số quan trọng.
Người Hàn Quốc đã có khả năng tiếp cận dễ dàng và cao với dịch vụ chăm sóc ngoại trú so với 37 nước cùng quốc gia thuộc Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế khác. Người Hàn Quốc tham dự trung bình 14,7 cuộc hẹn chăm sóc ngoại trú mỗi năm, cao hơn đáng kể so với mức trung bình của Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế là 5,9. Theo dữ liệu năm 2020 do tổ chức có trụ sở tại Paris công bố.
Joo nói với The Korea Herald: “Hàn Quốc là quốc gia duy nhất trên Trái đất nơi mà bệnh nhân có thể gặp và được bác sĩ và điều trị ngay ngày hôm đó với chi phí thấp. Ví dụ, nếu bệnh nhân muốn phẫu thuật đục thủy tinh thể ngay hôm nay, họ có thể thực hiện được, trong khi ở châu Âu phải mất vài chục ngày và chi phí cũng đắt hơn”.
Tuy nhiên, Bộ Y tế và Phúc lợi gần đây cho biết cứ 1000 người dân là có 2,2 bác sĩ, thấp hơn nhiều so với mức trung bình của OECD là 3,7 người.
Khi được hỏi về thống kê của chính phủ, Joo nói rằng chính phủ họ không vẽ toàn bộ bức tranh, khi giải thích rằng Hàn Quốc có số lượng bác sĩ tương tự như Hoa Kỳ và Nhật Bản.
Ông nói: “Những quốc gia như Đức và Anh có nhiều bác sĩ hơn và muốn có thêm bác sĩ vì hầu hết các cơ sở y tế của họ là công cộng, trong khi các bệnh viện ở đây đều là tư nhân giống như Nhật Bản và Mỹ. Chính phủ không nên nói dối về (những thực tế như vậy)”.
Số liệu thống kê của OECD công bố năm ngoái cho thấy số bác sĩ trên 1.000 dân ở Hàn Quốc là 2,5 ngang bằng với Nhật Bản và thấp hơn một chút so với 2,6 ở Mỹ. Số liệu thống kê của Bộ thấp hơn vì không tính các bác sĩ y học cổ truyền Hàn Quốc, trong khi OECD thì có.
Joo cũng lưu ý rằng Hàn Quốc không thiếu các đơn vị chăm sóc trẻ em, với lý do số lượng bác sĩ chuyên khoa nhi đã tăng gấp đôi.
Ông nói thêm: “Dân số từ 15 tuổi trở xuống vào đầu những năm 2000 là khoảng 9,9 triệu người, giảm một nửa xuống còn gần 5,4 triệu vào năm 2023. Mặt khác, số lượng bác sĩ nhi khoa đã tăng từ 3.400 lên 6.200 trong cùng thời kỳ”.
Cụ thể, ông giải thích rằng hiện tượng gọi là “open run” cho khoa nhi – nơi mà các bậc phụ huynh cạnh tranh để có được cuộc hẹn khám nhi hiếm hoi vào sáng sớm, xuất phát từ việc các bác sĩ phải đối mặt với việc có quá nhiều trẻ em đến khám vào buổi sáng trước khi các bậc phụ huynh đi làm. Ông thêm rằng cuộc hẹn vào cuối ngày thường ít hơn.
Ngoài ra, Joo cho biết tình trạng quá tải trong phòng cấp cứu là do người dân “nhận thức sai lầm” về hệ thống cấp cứu.
Những người mắc bệnh nhẹ, kể cả những người có vết cắt nhỏ trên tay, thường đến phòng cấp cứu để được điều trị, điều này trở thành rào cản đối với những người cần điều trị khẩn cấp hơn. Không phải vì đất nước không có đủ ER.
Phát biểu về khoảng cách y tế giữa thành thị và nông thôn, Joo cho biết khu vực nông thôn phải đối mặt với sự bất bình đẳng trong chăm sóc sức khỏe vì bệnh nhân đến bệnh viện ở Seoul, ngay cả khi các trường đại học và bệnh viện đa khoa ở ngoài thành thị cung cấp mức độ và dịch vụ chăm sóc như nhau.
“Người dân nông thôn đổ về Seoul khiến bệnh viện ở đó sa sút. Làm thế nào điều này được hiểu là vấn đề thiếu bác sĩ?”.
Sự đền bù xứng đáng hơn
Joo lập luận rằng hệ thống chăm sóc sức khỏe sẽ không được khắc phục ngay cả khi đất nước có thêm sinh viên y khoa vào năm tới. Thay vào đó, ông đề xuất rằng chính phủ nên đưa ra kế hoạch về cách trả lương tốt hơn cho các bác sĩ.
Joo chỉ ra cơ cấu thanh toán không công bằng, trong đó các khoản phí dành cho dịch vụ nhà thuốc cao hơn nhiều so với các bác sĩ thực hiện ca phẫu thuật hoặc các bác sĩ chuyên khoa nhi và phụ sản. Điều này ông nhìn nhận là một trong những lý do chính mà các bác sĩ đang chuyển sự nghiệp của mình sang các lĩnh vực khác.
(Tấm poster lên án quyết định của chính phủ Hàn Quốc tăng chỉ tiêu tuyển sinh vào trường y được dán trên tường tại trụ sở Hiệp hội Y khoa Hàn Quốc)
Park Dan, người đứng đầu ủy ban khẩn cấp của Hiệp hội cư trú thực tập sinh Hàn Quốc, cũng có quan điểm hoài nghi về sự gia tăng sinh viên y khoa, yêu cầu chính phủ cải thiện điều kiện làm việc cho các bác sĩ thực tập sinh, những người được coi là xương sống của bệnh viện. Vì nhiều người trong số họ dễ bị tổn thương, phải làm việc nhiều giờ hơn và bị trả lương thấp hơn.
Anh ấy cũng viết trên mạng xã hội của mình rằng anh ấy “sẵn sàng bị bắt” để phản đối kế hoạch này.
Lee Dong-wook, người đứng đầu Hiệp hội Y tế tỉnh Kyunggi, cũng có quan điểm tương tự, nói rằng chính phủ nên giải quyết cách phân bổ lại bệnh nhân và bác sĩ vì mọi người xếp hàng tại các bệnh viện đại học trong khi các bệnh viện địa phương trống rỗng.
Lee nói trong một cuộc tranh luận được ghi âm trước với chính phủ được phát sóng trên MBC vào tuần trước: “Điều mọi người muốn là chất lượng hơn số lượng. Nhưng cách tiếp cận của chính phủ cũng giống như nói rằng chúng ta nên xây dựng nhiều nhà hàng hơn vì mọi người xếp hàng tại các nhà hàng nổi tiếng”.
Nguồn: The Korea Herald